Mingen Điền Trang
 
Trang chủTrang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share
 

 [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5  Next
Tác giảThông điệp
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 10:51 pm

Loading
Phần 13


Trước khi khi ra ngoài nhất định cô phải đeo đồ trang sức thanh nhã, bởi cô cảm thấy trang điểm là một phép lịch sự tối thiểu, nhưng hiện tại cô lại rất ít son phấn.

Trên thực tế, sau khi Thụy Thụy chết, cô không chỉ ngừng làm việc, hơn nữa bản thân cũng rất “Lôi thôi”, không có sức làm việc gì cả.

Triệu Sĩ Thành không tự chủ được dừng chân lần nữa, quyến luyến gương mặt gọn gàng kia, anh thích dáng vẻ cô không trang điểm, không có những thứ nhân tạo kia làm đẹp, không son phấn cô càng đẹp quyến rũ hơn.

Mặc dù khuôn mặt xinh đẹp rất tái, ngũ quan xinh xắn, lại thiếu mất cảm xúc.

Dù cô có dáng vẻ ‘vô hồn’ như thế, đã gần một tháng rồi, rất nhiều khi anh vẫn cảm thấy không dám nhìn thẳng vào cô.

“Hiện tại ban đêm vẫn thường không ngủ được à?” Anh nhìn thẳng về phía trước, chuyên tâm lái xe, không dám quay mặt sang chỗ cô.

“Vâng, rất hay mất ngủ. Mắt càng nhắm chặt lại càng không ngủ được. Nếu mắt nửa khép nửa mở, đầu lại cảm thấy mệt, nghĩ này nghĩ nọ, lại không biết mình đang suy nghĩ cái gì.” Cô rất phối hợp trả lời.

Vẫn như thế ư?

“Vừa rồi bác sĩ nói thế nào?”

“Bác sĩ nói tôi đã gặp đả kích quá lớn, đã vượt qua giới hạn chịu đựng của bản thân, nên mới mất ngủ, xuất hiện ảo giác. Ông ấy bảo tôi phải nghĩ sang chuyện khác, ảo giác mới có thể từ từ biến mất.” Mặt cô không chút thay đổi nói.

Cô không biết mình có vấn đề gì, lại càng không nghĩ mình đã nhìn thấy ảo ảnh, chỉ là họ không tin mà thôi. Giống như bây giờ, Thụy Thụy vẫn ngồi ở sau xe họ, lộ ra nụ cười nghịch ngợm với cô và anh.

Đó là linh hồn Thụy Thụy rồi, nó biết mẹ không xa được nó, cho lên trở lại bên cạnh mẹ đúng không? Cô tin chắc là thế.

Triệu Sĩ Thành chú ý tới đến bất thường của cô.

“Dư Vấn, bây giờ là buổi chiều!” Anh nhắc nhở cô.

Anh không tin vào quỷ thần, nhưng nếu bây giờ là buổi tối, anh còn có thể lừa mình, có lẽ trên thế giới này thật sự có chuyện lạ lùng tồn tại.

Trên thực tế, loại trạng thái này của cô, anh đã tra được qua rất nhiều bộ sách trong phòng ba, chứng minh đúng là chứng uất ức nghiêm trọng, có biểu hiện ban đầu của tâm thần phân liệt.

Nếu cứ để phát triển như thế, hậu quả sẽ không tưởng.

“Bác sĩ mới được không?” Anh lên tiếng hỏi.

Nghe vậy, cô lịch sự mỉm cười: “Cám ơn anh đã giới thiệu ba anh cho tôi.”

Những lời này của cô, khiến cho anh rất mất tự nhiên, “Không phải là tôi nghĩ về việc làm ăn của ba tôi …” Anh chỉ hy vọng cô được điều trị thật tốt, cho nên sau khi nhìn bệnh án của cô hôm qua rồi, đã quyết định đưa cô đến trung tâm điều trị của ba.

“Tôi biết, bác sỹ Triệu Tuyết Minh rất có tiếng, rất khó hẹn được ông ấy khám.” Cô cắt ngang lời anh nói, “Ba anh rất giỏi, khám xong tôi cảm thấy tốt hơn nhiều.”

Cả nhà họ đều rất giỏi, đến hôm nay cô mới biết được, ba và anh cả của anh đều rất nổi tiếng trong giới y học, mà anh tự nhiên chẳng cần phải nói, nghe nói năm nay em gái anh cuối cùng cũng lấy được bằng đại học y.

Một gia đình y học điển hình.

Lúc trước cô còn nghĩ những bác sĩ nổi tiếng sẽ rất giỏi, nhưng vì quá nhiều bânhj nhân, sẽ khám qua loa thôi, thời gian điều trị một tháng, bệnh của cô lại chẳng những không tốt hơn, còn có chuyển biến xấu nữa.

Nhưng ba anh lại khác, thời gian tư vấn cho cô gấp mấy lần bệnh nhân bình thường, về sau hỏi y tá mới biết được, anh đã nhờ ba dùng cả buổi chiều cho cô.

Tổn thất kinh tế như thế với bác sỹ là rất lớn, cô biết chứ. Dù cô cảm thấy thật ra không quan trọng, chính cô cũng cảm thấy giờ rất bình thường, nhưng với dụng tâm giúp đỡ của anh, cô vẫn rất cảm kích.

“Giờ này tuần sau chúng ta lại đi.” Nghe được cô nói trị liệu rồi cảm thấy mình tốt hơn nhiều, anh thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Mấy ngày này, anh có rảnh lại đi đến nhà ba, hai cha con tâm sự rất nhiều, có thể để anh học thêm tâm lý học.

Muốn từ chối, nhưng cô không biết nên từ chối từ đâu, lời từ chối chẳng những sẽ làm tổn thương dụng tâm của anh, hơn nữa ba mẹ cô cũng không đồng ý đâu.

Từ sau tai nạn của Thụy Thụy, bạn bè cũng gọi điện đến rất nhiều, nhưng cô thật sự chẳng có tâm tình mà đối đáp, dần dần, bạn cô cũng không dám ‘quấy rầy’ đến cô quá mức thương tâm nữa, cho nên không biết bắt đầu từ lúc nào, hình như bên cạnh cô chỉ còn lại người bạn là anh.

Thật ra giao tình của họ chỉ bình thường thôi.

“Ba tôi kê đến sáu loại thuốc sao?”

“Vâng.” Cô gật đầu.

“Ừ, mỗi tối tôi sẽ đến tiêm cho cô.” Anh thở phào.

Trên thực tế, đổi bác sĩ cho cô, anh cũng rất lo lắng, mình sẽ không có lý do để gặp cô hàng ngày nữa.

May mà cần phải tiêm thuốc cho tĩnh mạch nhỏ.

Đến nhà cô, anh dừng xe lại. “Thụy Thụy, xuống xe.” Cô dùng khẩu hình miệng nói với con gái.

Cô không dám nói to, sợ dọa đến Triệu Sĩ Thành, cô có thể thừa nhận sự tồn tại của linh hồn, nhưng không có nghĩa là người khác có thể.

Thụy Thụy lanh lợi xuống xe, cô đưa tay nắm tay con gái.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 10:53 pm

Loading
Phần 14


Anh lấy một chiếc hộp giấy lớn từ tủ quấn áo ra, bên trong có quần áo Thụy Thụy đã mặc, đồ chơi đã chơi, đều được anh thu dọn gọn gàng, cất giấu như trân bảo.

Ở ngăn kéo thấp nhất ở bàn học, có mấy quyển sách tranh vẽ, bản tập viết chữ, Thụy Thụy không thích viết chữ, nó cũng không viết chữ ba, vì nó ghét nhiều nét chấm ngang, nó cũng không viết tên của mình, vì lý do như trên, nhưng nó lại dùng hết tu tưởng học viết xong chữ ‘Mẹ’.

Còn có, Thụy Thụy rất giỏi ghép vần, thỉnh thoảng xem hết một bộ tiểu thuyết cũng có thể dùng ghép vần chép lại hết, Thụy Thụy của anh thật sự vừa đáng yêu lại rất thông minh.

Mất một thời gian và sức lực, cuối cùng anh cũng tìm được ‘Di thư’ cuối cùng kia của Thụy Thụy, phong thư kia không đề địa chỉ chỉ viết gửi cho mẹ.

Lá thư này, toàn bộ đều là ghép vần đơn giản, trong thư Thụy Thụy dỗ mẹ, trong tranh có nguyện vọng của Thụy Thụy…

Nó hi vọng ba và mẹ sống bên nhau, sinh ra em trai nhỏ, cả nhà bốn người nhất định phải hạnh phúc!……

Cất trang thư vào túi giấy chuyển phát nhanh, cẩn thận điền địa chỉ của Hạ phu nhân hiện tại, dán lại, hốc mắt anh đã ửng đỏ.

Đừng nói Hạ phu nhân, đến nay anh cũng không thể thừa nhận bi thương đã mất đi Thụy Thụy.

Anh sẽ trao lại nguyện vọng của Thụy Thụy cho Hạ phu nhân, nhìn thấy di vật của Thụy Thụy, hy vọng Hạ phu nhân có thể giải phóng cảm xúc, hy vọng Hạ phu nhân có thể …

Lớn tiếng khóc ra.

Ngoài cửa truyền đến tiếng chuông, anh vội vàng lau nước mắt chỉnh sắc mặt, đi qua phòng khách nhìn màn hình một chút.

Là mẹ anh – Hạ Lan nữ sĩ.

Anh sửng sốt một chút, nhưng vẫn mở cửa ra.

Đối mặt với con, nét mặt Hạ Lan vẫn lãnh đạm và ngạo mạn.

“Vào đi.” Anh thản nhiên hỏi, “Muốn uống gì không ạ?”

“Trà!” Hạ Lan tao nhã bước vào.

Chỉ là, khi con trai thật sự vào nhà bếp pha trà cho bà, bà sửng sốt một chút.

Bà luôn đối địch với con trai, bà không muốn gặp anh, anh lại càng không muốn để ý đến bà, nhưng không ngờ, giờ đây anh lại bình tĩnh tiếp đón bà.

Xem ra, con trai bà đã khác trước kia, sau màn giáo huấn bằng máu đó.

“Tìm con có chuyện gì?” Anh ngồi đối diện mẹ nói.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 10:55 pm

Loading
Phần 15


Giữa trưa, Hạ Nghị hẹn Đỗ Hiểu Văn.

Đúng giờ, xuất hiện ở nhà hàng, cô đi giày đế bệt, mặc váy dành riêng cho bà bầu, cả người mang vẻ thanh nhã.

“Cuối cùng anh cũng gặp em.” Hiểu Văn thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Về nước đến giờ, cô đã gọi vài cuộc điện thoại cho anh, nhưng anh vẫn rơi vào đau thương mất con, vẫn không chịu nhận điện của cô.

Anh im lặng một lát, vẫn mở miệng: “Hiểu Văn, hẹn em ra ngoài này là hy vọng có thể nói rõ với em, quan hệ bất chính của chúng ta nên chấm dứt, anh hi vọng em có thể bỏ đứa bé.”

Cô kinh hoàng, ly nước trên bàn vì cầm không chắc mà nghiêng đổ, nước chảy thành đường, từ trên bàn rơi xuống váy cô, rơi xuống giày anh.

“Xin lỗi, xin lỗi!” Hiểu Văn kinh hoảng ngồi xuống, muốn lau nước trên giày da cho nhanh, nhưng ngồi xuống rồi, lại không nén nổi nước mắt rơi xuống từng giọt.

“Không, người nên xin lỗi là anh.” Anh rút giày lại, không để cô chạm vào rồi muốn nâng cô dậy, nhưng vừa mới đỡ xuống ghế, đã lập tức buông ra.

Anh nói cho bản thân, từ nay về sau, anh và Đỗ Hiểu Văn đã hết rồi.

“Vì sao vậy? Là vì Thụy Thụy, cho nên anh hận em ư?” Hiểu Văn nhịn chua xót xuống, khó chịu truy hỏi.

Là vì Thụy Thụy chết, anh không thể tha thứ cho cô? Có thật không?

Anh lại im lặng một lát, “Không phải, anh không hận em, Thụy Thụy chết là lỗi của mình anh! Chấm dứt với em, là vì anh muốn bắt đầu với Dư Vấn một lần nữa.” Về sau, ngoài Hạ phu nhân, anh sẽ không gặp người đàn bà khác.

Anh muốn bắt đầu với Dư Vấn một lần nữa?

Mặt Hiểu Văn không còn hạt máu, đôi môi run không ngừng.

“Các người bắt đầu một lần nữa ư? Anh không yêu cô ta, anh ở bên cô ta lần nữa, chỉ biến thành bất hạnh cho cả ba người chúng ta!”

Anh yên lặng vài giây, sau đó, từ từ trả lời, “Không, anh yêu cô ấy.” Anh yêu Hạ phu nhân, cho dù là cuộc sống tương lai không thể hạnh phúc, chỉ bị tra tấn, anh cũng sẽ đi chung một con đường cùng Hạ phu nhân.

Anh yêu cô ta? Hiểu Văn đã bị vô con dao vô hình cắm sâu vào.

“Anh yêu cô ta ư? Nào có thể, vậy còn em? Em thì sao? Anh yêu em, chẳng lẽ cũng là giả sao? Chẳng lẽ anh không còn yêu em chút nào nữa?” Cô không tin, cô không tin anh đột nhiên lại không thích cô, cô không thể tín!

Nhìn cô thương tâm tột cùng, lặng im trong chốc lát, anh mở miệng: “Anh đã từng rất yêu em, tình yêu đó, bởi không có được, trước sau luôn khắc sâu trong đầu anh, cho nên, nhiều năm như thế, đã khiến anh xem nhẹ người bên cạnh kia, xem nhẹ bảy năm cùng bước đi của anh và cô ấy, tình cảm tích tũy trong hoạn nạn đồng cam cộng khổ, thật ra đã rất lớn rồi. Nó không ghi lòng tạc dạ, cho nên anh đã hồ đồ, xem thường nó!”

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 10:57 pm

Loading
Phần 16


“Họ Hạ, hiểu chuyện tốt anh đã làm chưa? Nhờ anh ban tặng, đả kích anh cho đã vượt quá giới hạn chịu đựng của con bé, quá đau khổ quá tự trách, vì để sống, nó chỉ có thể trốn tránh, chọn cách đóng kín trí nhớ, quên đi tất cả …”

Cha vợ lạnh lùng nói phía sau, “Anh đã thành công rồi, bây giờ nó không còn nhớ ai nữa, kể cả Thụy Thụy.” Một nhà đoàn viên? Nguyện vọng của Thụy Thụy? Đúng là buồn cười, bây giờ ngay cả Thụy Thụy là ai Dư Vấn cũng không nhớ rõ!

“Xin lỗi, xin lỗi, Dư Vấn, xin lỗi em……” Đối diện với ánh mắt hoàn toàn xa lạ của cô, lòng anh bị cắm sâu vào, chỉ có thể thì thào tự nói.

Đều là anh đã sai, anh nghĩ rằng ‘di thư’ của Thụy Thụy sẽ kích thích cô khiển cô tỉnh lại, nào ngờ lại bị phản tác dụng…

“Chúng tôi không cần anh xin lỗi, chỉ cần anh cút khỏi cuộc sống của con bé!” Cha vợ đẩy anh ra ngoài, kiên quyết không cho anh vào phòng bệnh.

“Ba hãy để con chăm sóc cho cô ấy!” Anh đau lòng yêu cầu.

Dù Hạ phu nhân biến thành dáng vẻ gì đi nữa, anh cũng phải đưa Hạ phu nhân về nhà!

“Anh cút cho tôi, cút đi thật xa vào!” Cha vợ tức giận mắng.

Anh lại muốn xông tới, vì thế, cha vợ tức giận như nước ngập sàn.

Dư Vấn cau mày, hoang mang nhìn một màn ồn ào như thế ở cửa phòng bệnh.

Người đàn ông này là ai? Mặc kệ anh ta là ai …

“Thật ồn ào!” Cô không kiên nhẫn oán giận.

Trong đầu cô đã có vài loại âm thanh đang đánh nhau, đã phiền muốn chết rồi, giờ họ lại còn làm ầm nữa chứ?

“Anh cút cho tôi!” Cô vô tình lạnh lùng ra lệnh.

Muốn ầm ỹ cũng đừng làm trước mặt cô, đừng chọc cô phiền lòng!

Nhất thời, không khí đông cứng.

Cứng đơ nhìn ánh mắt lạnh băng xa lạ hoàn toàn của cô, tâm tình Hạ Nghị rất nặng nề, cuối cùng, sụp vai, chỉ có thể xoay người, bước đi nặng nề không nổi.

……

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 10:58 pm

Loading
Phần 17


Hai tháng sau.

Tóc Dư Vấn dài thêm một chút, mái tóc ngắn gọn gàng vén sau tai trước kia, bây giờ đã dài đến cổ, tạo thành đầu sóng, tóc mái dầy cộm xõa ở đình đầu, nhìn mình trong gương, cô cảm thấy thật kỳ quái.

Nhưng mà, Triệu Sĩ Thành cảm thấy rất xinh đẹp, cho nên cô đành nhịn.

Người sống chung nhà, không thể không cúi đầu, huống chi, cô thật sự lười động não để ý đến bản thân, anh nói sao thì nghe vậy đi!

Lúc giữa trưa, cô còn lười biếng nằm trên sopha, không nhúc nhích một chút, như nước đông lạnh, tinh thần chán nản không vui.

Cho đến khi tiếng chuông điện thoại reo ầm ỹ, cô mới chống lại ý lười, vươn tay, nhận điện thoại:

“Dư Vấn, anh hai bảo em hỏi chị, mấy giờ trưa chị đến thế?”

Việc này..

Cô chột dạ nhìn thoáng qua, nhà anh rất mới, như dùng để bố trí phòng tân hôn vậy, nhưng bây giờ đã bị cô phá hỏng rồi.

Cô làm nơi này cực bẩn, đôi gối ấm áp không biết ai đã mua, vì cô ngồi lên đó ăn đủ thứ hàng ngày, dính vết bẩn rồi, giặt cũng không sạch, bị cô ném thẳng tay. Bát đũa cô ăn sáng để luôn trên bàn không dọn đi, quần áo tắm vừa thay tóio qua còn vứt trong nhà tắm, cô đã đồng ý hôm nay sẽ lau tủ rượu có một lớp bụi mỏng bên trên.

Cho nên mới nói, vì sao anh không thuê người giúp việc nhỉ! Hoặc là, trực tiếp như lúc cô vừa vào, mọi chuyện tự làm cho mình là được rồi.

Bên tai có giọng nói thì thầm, anh ấy chẳng phải của cô, làm sao phải làm việc cho cô chứ?

Câm miệng, cô đi khóc con gái của cô đi, đừng có đến làm phiền tôi!

Giọng nói kia tạm thời biến đi trước sự hung hãn của cô.

“Nói với anh ấy, cho chị một giờ!” Cô yếu ớt đáp lại điện thoại.

Đáng thương, người sống chung nhà, không thể không cúi đầu mà!

“Được ạ, anh hai bảo chị khi qua đường nhớ cẩn thận nhé.” Dung Hoa nhắn nhủ, cũng cảnh cáo cô, “Không cho chị muộn nhé, anh hai nói chờ chị đến mới ăn cơm!” Tuần trước cô cũng nói một tiếng, kết quả chờ ba giờ cũng chẳng thấy cô đâu cả, sau đó anh hai tự mình gọi điện vừa ép vừa dụ, cô mới chậm chạp ra ngoài.

Nếu không ai ép Tống Dư Vấn cô, tuyệt đối có thể ở trong nhà mốc meo đến mấy ngày đêm cũng không có ai biết!

Việc này …

Cô lười biếng không gấp gáp, nhưng không thể lấy mọi người trong phòng khám ra đùa được.

“Một giờ.” Lúc này, giọng cô trả lời cuối cùng cũng có điểm thuyết phục.

Cô kéo thân thể mệt mỏi vô lực, dùng tốc độ nhanh nhất có thể của cô, bắt đầu đi rửa bát, ném quần áo vào máy giặt, dọn sạch phòng, những chuyện vặt này, bình thường làm lâu nhất cũng chỉ cần hơn 20 phút, nhưng cô lại dùng hơn 40 phút.

Khi chậm chạp thay quần áo chuẩn bị ra ngoài, cô mệt đến không bước nổi nữa.

Đương nhiên, cô không có thời gian dọn sạch tủ rượu rồi… lần sau đi, cô không biết lại mệt thế này…

Spoiler:

Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:00 pm

Loading
Phần 18


Mẹ, Thụy Thụy đau quá.

Đau chỗ nào con?

Cổ họng, họng Thụy Thụy đau lắm.

Rõ ràng con bé kêu đau họng, nhưng từng lớp da ở trán nó lại tách ra, thành một mảng rách lớn, bên ngoài chảy máu đầm đìa.

Đầu đau đến muốn nứt ra, cô dùng sức kéo cổ họng của mình, hoàn toàn không thể thở nổi.

“Cứu, cứu mạng …” Con bé kêu lên, cô cũng yếu ớt kêu cứu theo.

Nước mắt rơi xuống chẳng ngăn được.

“Thụy Thụy, quay về đi, Thụy Thụy, về đi con!” Tiếng kêu thảm thiết của người phụ nữ kia vang vọng bên tai.

Cô đau đến ngồi dậy, như bị người sai khiến, cô đi đến phòng khách, cầm lấy điện thoại ấn một dãy số.

Nghe được tiếng kêu thảm thiết cách vách, Triệu Sĩ Thành vội vàng khoác thêm áo ngủ, vừa ra cửa phòng, đã nhìn thấy một màn này.

Cô không chỉ rơi lệ, ánh mắt mờ mịt, không ngừng ấn điện thoại, “Bác sĩ Triệu, cứu Thụy Thụy, cổ họng nó bị đau, cổ họng bị đau …”

Cô ấn rất nhanh một dãy số lặp đi lặp lại.

Lòng anh chùng xuống, đến gần thì thấy, là số điện thoại phòng khám.

“Dư Vấn.” Anh khẽ gọi tên cô.

Quả nhiên, cô chẳng có phản ứng, ngón tay vẫn đang điên cuồng, ra sức ấn số điện thoại, cô vừa khóc vừa mím môi gọi: “Bác sĩ Triệu, bác sĩ Triệu …” Tiếng kêu thảm thiết thế này, anh không khó đoán ra, cô đã mơ thấy gì.

Trong mộng, Thụy Thụy của cô nhất định bị bệnh rồi.

Kéo cô lại gần, để gương mặt và nước mắt của cô dựa vào ngực mình.

Cô giãy dụa, nhưng hai tay mới vung lên thôi, đã dần dần hạ xuống.

Anh biết cô lại ngủ mất rồi.

Anh bỏ một tay ra ôm hai chân cô lên, ôm cô vào lòng mình.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:02 pm

Loading
Phần 19


Triệu Sĩ Thành xuất hiện trước mắt mọi người, mọi người kinh ngạc đến rơi hàm.

“Này, đây là bác sĩ Triệu à?” Mọi người ở đây đều ngạc nhiên như nhau.

Nghe nói bác sĩ Triệu có anh trai sinh đôi, cho nên người ở trước mặt các cô hiện giờ, chắc là bị tráo rồi hả? Nhưng, nhìn đến Tống Dư Vấn luôn đứng sau anh, mặc trang phục với màu và kiểu dáng rất xứng đôi, họ lại nhíu mày nghi ngờ, lập tức bác bỏ ý nghĩ đó.

Nhưng mà, nhưng mà, vẫn là gương mặt kia, tại sao giờ bác sĩ Triệu lại đẹp trai ngất trời như thế chứ?!

Bác sĩ Triệu vẫn mặc áo sơ mi, lần này, giá của cái áo kia chắc là cao lắm, màu đen xám kẻ nhấn mạnh đường vai của anh, phía dưới là chiếc quần jean đen đơn giản bó sát, làm cho hai chân cao ráo của anh càng quyến rũ, mông tròn khỏe mạnh nổi bật lên, anh không cắt tóc quá ngắn, nhưng kiểu tóc được thiết kế rất tỉ mỉ, móng tay được cắt sửa gọn gàng, tất cả làm bật lên khí thế mạnh mẽ và kiên cường ở người đàn ông.

Nhân viên trong phòng khám, dù là bác gái hay thanh niên, cũng đều nhìn đến chảy nước miếng.

Đúng là người đẹp vì lụa, phật dựa vào vàng!

Dưới ánh nhìn chòng chọc của các cô, Triệu Sĩ Thành lộ ra vẻ mất tự nhiên, đột nhiên nói: “Cái đó, Tống Dư Vấn nói…… quần áo kẻ mùa hè, đang là mốt……”

Hôm qua nói đi mua mũ cho cô, kết quả, cô chỉ chọn một cửa hàng, trực tiếp đi vào, chưa đầy ba phút, đã chọn được ba chiếc mũ.

Cô nói, cô thấy rất quen cửa hàng này.

Sau đó, cô còn muốn đi mua sắm, tự nhiên anh nhận lời, chỉ là không ngờ, lúc này bọn họ đi theo đôi, khi ra chợ, cả đôi tay của anh lại bị túi đồ tấn công.

Tất cả đều là đồ của anh, từ quần áo đến giày da, từ túi đến thắt lưng, cài tay áo, thậm chí ngay cả dao cạo râu cũng không quên, cô quả thực như mới phát hiện ra thú cuồng mua sắm, tiêu tiền như mưa đến không đau lòng, chỉ cần là anh mặc đẹp, cô đều mua hết.

“Tống Dư Vấn, tôi không thể nhận quà này!” Cuối cùng, anh nghiêm mặt.

Bọn họ chỉ là bạn bè bình thường, mấy thứ này có giá trị rất lớn.

“Hai ngày nữa anh lại mua quà cho tôi là được rồi.” Cô rất kỳ quái liếc anh một cái, dường như anh mới là người thần kinh không bình thường ý.

Giọng điệu đương nhiên này khiến anh nghẹn lại.

“Anh đừng nhỏ mọn như vậy chứ?” Cô nhăn mày, rất bất mãn việc anh không phản ứng.

“Đương nhiên không phải!” Anh vội vàng giải thích.

Anh rất biết kiếm tiền, cô nghĩ tiêu thế nào cũng đâu sao! Nhưng vừa mới thốt ra, anh lại càng mất tự nhiên.

Đối thoại tự nhiên như thế, hình như có sự thay đổi, chuyển hóa về quan hệ.

“Được rồi, vậy quyết thế đi, vài ngày nữa đi mua quần áo cho tôi.” Cô đã sớm bất mãn với quần áo của mình hiện giờ, cô không thích giản dị, áo phông màu trắng đơn giản biến cô thành đồ nhà quê mất.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:03 pm

Loading
Phần 20


“Tống Dư Vấn, dậy đi.” Về nhà, Triệu Sĩ Thành lắc cô đang ngủ say trên xe.

Cô bất động.

“Tống Dư Vấn.” Anh lại đẩy cô một chút.

Cô vẫn bất động.

Vì thế, anh đành phải tới gần cô, muốn cởi dây an toàn cho cô, trực tiếp bế cô đang ngủ lên tầng, nhưng lại chẳng ngờ, cô bỗng mở to mắt, làm Triệu Sĩ Thành hoảng sợ.

Tay anh còn cứng đờ bên hông cô, lúc thu về cực mất tự nhiên.

Chú ý tới động tác của anh, Tống Dư Vấn kỳ quái, “Không phải muốn bế tôi lên tầng sao? Vì sao lại dừng lại?” Cô vốn lười nhác, buổi chiều được anh cõng rồi lại càng lười.

“Tống Dư Vấn, cô đã tỉnh rồi, tự cô xuống xe đi!” Anh dịu dàng nở nụ cười.

“Tống Dư Vấn, Tống Dư Vấn, quan hệ của chúng ta không phải quá nhiều à? Vì sao ngay cả tên mà anh cũng gọi cả họ tôi ra?” Nghe thật ngứa tai, ngay cả em gái anh cũng gọi cô là Dư Vấn đấy!

Tên chỉ là một ký hiệu, dù là ba chữ hay hai chữ, gọi cô là gì mà còn phân biệt sao? Anh ngây ngẩn cả người, cảm thấy cô gần đây cổ cổ quái quái, thật sự rất khó chiều.

“Tôi cho phép anh giống ba mẹ tôi, gọi tôi là Vấn Vấn.” Cô nghếch cằm, mang điểm ngạo mạn trả lời.

Chắc chắn là vì trước kia cô đã phản bội anh, mới cố ý làm khó cô lúc xưng hô rồi! Cô cũng không tin, bọn họ từng có quan hệ vợ chồng chưa cưới, mà anh chỉ toàn gọi Tống Dư Vấn thôi!

“Vấn, Vấn Vấn?” Rất bất ngờ, Triệu Sĩ Thành lắp bắp.

“Bằng quan hệ của chúng ta, hai chữ này rất quá đáng sao?” Cô hỏi lại.

Hai người họ cũng đã từng đính hôn, còn giả vờ thuần khiết chi nữa?

Trong mắt anh hiện lên lúng túng, “Chúng ta chỉ là bạn bè, gọi cô là Vấn Vấn…… Hình như, không ổn……” Quá thân mật, anh không quen.

Nghe vậy, Dư Vấn híp mắt, “Triệu Sĩ Thành, anh đúng mà mâu thuẫn!” Chăm sóc cô, nhưng lại không tha thứ cho việc cô từng phản bội, cho nên chỉ có thể là bạn bè bình thường, là ý này sao?

Sặc.

Lúc này, anh thật sự ngây dại.

Cảm giác từ khi xuống núi đến bây giờ, cô vẫn rất kỳ quái, không ngừng đánh giá ánh mắt anh, vô cùng kỳ lạ.

“Không phải anh thích tôi sao?” Cô trực tiếp tấn công.

Anh thích cô, thật sự rất thích đó, trừ phi cô mù, mới có thể không biết.

Triệu Sĩ Thành sợ hãi, ngay cả điềm tĩnh như anh, cũng sẽ lúng túng.

Mấy ngày nay, tinh thần và sức khỏe, bệnh tình cũng càng ngày càng tốt, cô bắt đầu trở nên ngày càng nhanh mồm nhanh miệng.

Anh có điểm không đỡ được, đặc biệt là bây giờ.

Nếu phủ định, ngay cả chính anh cũng không tín, không biết mình nên nói cái gì, cho nên chỉ có thể im lặng.

Lời tiếp theo của cô, làm cho anh chấn động, “Tốt lắm, chuyện quá khứ tôi đã nghe nói, tổng kết ra đều là sai lầm của tôi.”

Chuyện quá khứ? Cô nghe nói cái gì? Trái tim anh bất ổn.

“Bây giờ tôi không còn cảm giác gì với anh, nhưng mà, chúng ta hãy quên đi và bắt đầu lại một lần nữa nhé!” Cô thành khẩn nói.

Cô đã mất trí nhớ, bây giờ chỉ cần anh cũng mất trí nhớ là được rồi.

Nghe nói trước kia bọn họ chỉ quen qua mai mối, không rầm rộ, cho nên giờ anh mới không còn tình cảm sao, nhưng chẳng sao cả, tình yêu không quan trọng, bọn họ có thể từ từ hiểu nhau! Dù cho cô có sai bao nhiêu trong quá khứ, nếu anh đồng ý đón cô về nhà, hơn nữa, lại đối xử che chở bảo vệ cô như thế, có nghĩa là còn có tình, một khi đã thế, làm sao lại do dự chứ? Chẳng biết tại sao cô ghét nhất là tra tấn mình.

“Cho nên, chúng ta thay dổi cách xưng hô trước.” Gọi đối phương cả tên họ như thế, tiến độ phát triển sẽ chậm lắm đó.

Anh nghe rất quái lạ, còn không nói được quái chỗ nào.

“Thế nào, anh không muốn?” Cô không vui, lạnh lùng nhìn anh.

Tốt nhất anh đừng nói cho cô, anh nguyện ý “Nhặt” Cô trở về, chỉ là bởi vì thương hại, chứ không phải vì tình cũ.

Anh có chú ý tới, vừa rồi cô nói rất nhiều, lúc trước, thỉnh thoảng lại cả ngày cũng không nói một câu.

Cho nên, bây giờ đúng là làm khó cô rồi.

“Vấn Vấn …” Anh lúng túng, nghe lời gọi.

Chỉ cần cô thích, việc có thể giúp cho bệnh của cô, anh có thể cố nén mất tự nhiên mà làm.

“Ừ, chính là thế đó.” Thở dài nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng cô cũng cười.

Cô biết, cô rất có lỗi với anh, nhưng chuyện đã qua cô không thể thay đổi, nếu anh đồng ý, cô hi vọng hai người có thể bắt đầu lại một lần nữa.

Anh chuẩn bị xuống xe, cúi đầu cởi dây an toàn, nhưng không hề phòng bị, giữa môi lại có xúc cảm ấm áp.

Anh chấn động, nâng cằm, nhất thời, bốn cánh môi chạm nhau.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:05 pm

Loading
Phần 21


Buổi khám ngày hôm nay, Triệu Sĩ Thành liên tục thất thần.

“Anh hai, anh đang cười cái gì thế?” Dung Hoa ở bên hoang mang hỏi.

“Anh có cười sao?” Anh hỏi lại.

Có đấy.

Khóe miệng cong lên, ý cười lại khó kìm nổi vui sướng, lần lượt chiết xuông gương mặt anh tuấn kia, anh hai như thế, với Dung Hoa mà nói, là xa lạ.

Anh hai cô biết, vui không lộ rõ, cảm xúc lạnh nhạt như không có cảm giác tồn tại.

“Anh hai, hôm nay môi anh không thoải mái sao?” Dung Hoa hỏi ta tất cả nghi ngờ trong lòng.

Rất khác thường.

Cả buổi sáng, anh hai có rảnh lại xuất thần, vừa cười nhẹ, còn vừa vuốt hai cánh môi của mình chẳng biết suy nghĩ cái gì.

Triệu Sĩ Thành vội vàng tỉnh táo lại, bên tai đã đỏ ửng lên, “Khụ, còn chưa bệnh nhân tiếp vào?” Nhưng mà, môi anh vẫn không giấu được nụ cười.

“Anh hai, năm mươi đơn buổi sáng khám xong rồi, bây giờ sắp đến thời gian cơm trưa.” Việc này cũng muốn cô nhắc nhở à? Anh hai hôm nay đúng thật là, cứ như chàng trai hoài xuân ấy.

Đáng sợ ghê!

“Có gọi điện thoại nhắc nhở .., nhắc nhở Vấn Vấn, giục cô ấy đi chưa?…” Vừa mới tính nói thẳng ra tên cô, anh lập tức nhớ ra, cô đã dặn về sau phải gọi cô là Vấn Vấn.

Mới một ngày thôi, bọn họ đã phát triển rất nhanh, nhanh đến mức khiến trái tim anh như muốn nhảy ra đến nơi.

Đêm qua, bởi vì nụ hôn khẽ lướt kia, đã khiến trái tim anh tý nữa thì tê dại rụng mất, rung động cũng đánh sâu vào, dùng lời nào cũng chẳng thể miêu tả nổi, khi anh tỉnh táo lại trong kinh ngạc, môi mềm của cô đã rời khỏi môi anh, nhưng cảm giác ấm áp kia sớm đã khắc sâu rồi, khiến anh tham lam lại muốn phát triển thêm một bước nữa.

Cho dù, cùng lúc đó, ác cảm tội lỗi và khiển trách lương tâm khiến anh mất ngủ gần một đêm.

“Em giục rồi, chắc chị ấy sắp đến đấy!” Dung Hoa vừa mới trả lời, anh đã nhìn thấy cái ô hoa nhỏ ngoài cửa sổ.

Anh đứng dậy, lại khó kìm lòng nổi khóe miệng nhếch giơ lên, mặt mày như đang vui mừng.

Nhưng mà, khi ánh mắt đuổi theo cô nhìn thấy bóng hình điển trai phía sau cô, hơi thở đông lại, nụ cười ở khóe môi anh cũng cứng theo.

“Sao còn đi theo tôi? Cút!” Dư Vấn lạnh lùng muốn cắt cái đuôi kia.

Cô vào phòng, anh cũng đuổi theo vào, vì thế, cô mất kiên nhẫn, bị làm phiền, đứng trực tiếp nhìn thẳng anh.

Không khí căng thẳng.

“Anh chỉ muốn hỏi em, rốt cuộc cái gì gọi là vừa đúng mấy tháng trước sảy thai vì anh?” Hạ Nghị cũng rất nôn nóng.

Nếu cô nói có con của anh, anh sẽ nghĩ đến Thụy Thụy, nhưng, sảy thai? Căn bản rất mâu thuẫn.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:07 pm

Loading
Phần 22


Cô không muốn đi.

Tâm không cam lòng không muốn, cảm thấy toàn bộ suy nghĩ trong lòng rất oán giận, nhưng mà, cuối cùng, Dư Vấn vẫn đi với Hạ Nghị. Trong hai tháng này, chẳng có ký ức gì, vẫn quen nghe theo sắp đặt của Triệu Sĩ Thành.

Cho dù, cảm giác mình như một con mèo bị chủ nhân vứt bỏ.

“Dư Vấn, đây là nhà của chúng ta!” Hạ Nghị lấy dép đi kiểu nữ ra đi cho cô.

Dư Vấn mặt không chút thay đổi nhìn quanh bốn phía.

Cô đúng là ở đây ư! Mới lần đầu tiên nhìn đến, cô đã có thể xác định.

Lần đầu tiên khi vào nhà Triệu Sĩ Thành, mỗi một nơi mỗi một góc bên trong, đều xa lạ với cô, nhưng mà, nơi này lại khác, rất quen thuộc, quen đến mức khiến cô kinh hãi.

Cô từ từ bước về phía trước, hai chân như có ý thức, đưa cô vào phòng bếp.

“Tôi mang thai tuần thứ sáu rồi, hôm nay vừa đi kiểm tra.”

“Đồ của người khác tôi không tham, nhưng thứ đã thuộc về tôi thì có chết tôi cũng không buông!”

Kích động cô.

……

“Tôi cũng chỉ vừa mới nghe được cô ta gọi điện thoại hẹn tiên sinh, cho nên tiện báo cho cô một tiếng.”

Đang quấy cháo hoa ở nhà bếp, cô nét mặt lạnh lùng nhận điện thoại.

……

Đó là cô sao? Dù kích động nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng, rõ ràng che giấu khó chịu.

Dư Vấn đi về phía trước từng bước.

“Mẹ, sáng nay ăn gì ạ?” Giọng nói trong trẻo quen thuộc của một cô bé.

Ảo ảnh kia xoay người lại trong phòng bếp, nét mặt vốn hờ hững, hóa thành hiền dịu và hạnh phúc nhẹ nhàng.

Đầu, có điểm đau.

Cô xoay người lại, Hạ Nghị đang nhìn cô không rời mắt.

Hai người, mắt đối mắt.

……

“Hạ phu nhân, bây giờ hình như là rạng sáng ngày 16 rồi?”

“Em nhớ, trong hợp đồng cũng đề cập đến, vì nhân tố bất ngờ, “Thời hạn công trình” bị hoãn lại!”

Ảo ảnh kia nói, nhướng mày, che đi nội tâm hoang vu, mười ngón tay mảnh khảnh dán lên gò má anh.

Ngay sau đó hai thân thể trần trụi, bướng bỉnh, tận tình thô lỗ, dây dưa điên cuồng.

……

Dư Vấn ôm đầu mình, cô tự nói cho mình, đây là ảo ảnh.

Giống như lúc cô vừa vào nhà Triệu Sĩ Thành, có rất nhiều ảo ảnh, thật nhiều mơ hồ không ngừng trước mắt.

Bây giờ cũng thế!

Cô không muốn tin, một màn này đã từng xảy ra thật.

Nhưng mà, ở chỗ sâu trong đầu nổi lên từng cảnh khiến cô cảm thấy bực bội.

“Chúng mình vào bên trong đi!”

Anh muốn nắm tay cô, nhưng lại bị cô lạnh lùng hất ra.

Cô không thích người khác động tay động chân.

Hạ Nghị cũng không tức giận, xác định cô có đi theo, anh đi đằng trước, mở phòng ngủ ra, “Đây là phòng ngủ trước kia em và……” Sợ sẽ kích thích đến cô, hai chữ Thụy Thụy, Hạ Nghị nghẹn lại, “Phòng ngủ trước kia của em.”

Dư Vấn đứng ở cửa.

Quen, thật sự quen thuộc.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:09 pm

Loading
Phần 23


Hạ Nghị vẫn không ngủ.

Anh lưỡng lự ở ngoài cửa phòng cô.

Từ khi kết hôn đến nay, anh và Hạ phu nhân bởi vì Thụy Thụy, bởi vì tình cảm không hợp, hai người vẫn phân giường mà ngủ, nhưng mà, anh bây giờ, lại chẳng muốn tách ra.

Cô có thể tìm thấy hưng phấn này, đến nay ngực còn đang phập phồng run rẩy, anh muốn ôm chặt lấy cô.

Thụy Thụy, phù hộ cho ba.

Muốn xông vào, muốn ôm lấy cô cùng ngủ, nhưng bước chân anh vẫn chỉ dám đi đi lại lại trước cửa phòng cô.

Anh không dám chọc giận cô, anh sợ cô lại biến mất.

Cuối cùng, anh thật vất vả dẹp yên rối loạn trong lòng, trở lại phòng rồi, không đến nửa giờ, anh mới có thể nhắm mắt lại …

“Hạ tiên sinh, hôm nay là ngày 15, ngày nộp thuế lương thực!”

Những lời này của cô, làm cho cả người anh liền nhiệt huyết sôi trào trong nháy mắt.

Nhưng mà, không đúng.

Cho dù vui mừng cực độ, nhưng anh còn chưa mất não đến mức ấy, lại nghĩ mới chỉ vài giờ thôi, Hạ phu nhân đã khôi phục trí nhớ.

Anh bật đền bên giường lên, bước đến trước mặt cô, dựa theo kinh nghiệm Triệu Sĩ Thành đã nói, quan sát cẩn thận, quả nhiên, mắt cô mở, nhưng ánh mắt lại không có tiêu cự.

Anh lắc lắc năm ngón tay trước mặt cô.

Quả nhiên, cô không có phản ứng.

Hạ phu nhân đúng là đang mộng du.

Chính mắt thấy, loại rung động này rất mạnh.

Anh đứng trước người cô, tâm tình khó chịu, lần đầu tiên anh nhận thấy, thật ra Hạ phu nhân rất gầy, mạch máu màu xanh ẩn dưới làn da, cả người như trong suốt dưới ánh đèn.

Anh trước kia đúng là có mắt như mù, chưa bao giờ để ý đến vất vả của cô, sau khi Thụy Thụy chết, cô càng chưa có một ngày yên ổn, mà thống khổ này cũng là do anh mang đến.

Là tự tay anh đã hủy gia đình này, là anh hại cô.

“Hạ phu nhân, trong giấc mơ của em có anh à?” Anh cười hỏi, tay khẽ chạm vào hai má cô, lời nói dịu dàng, động tác nhẹ như sợ cô vỡ mất.

Cô không trả lời, ánh mắt trống rỗng nhìn về phía sau anh.

“Giấc mơ” của cô, chắc chắn vẫn đang tiếp diễn, trong mơ Thụy Thụy còn ở phòng bên cạnh, mà anh vẫn không kiềm chế được như con ngựa hoang.

“Hạ phu nhân, em mở mắt ra nhìn xem, anh đã bị em chinh phục rồi.” Anh không hề là con ngựa hoang, anh đã ngừng chạy rồi.

Cô không nói lời nào, vẫn đắm chìm trong “Mộng”.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:11 pm

Loading
Phần 24


12h khuya, Triệu Sĩ Thành vẫn chẳng có chút buồn ngủ.

Anh đứng dậy, mở cửa phòng ngủ bên cạnh ra, bên trong tối như mực.

Anh giật mình một trận, có điểm khó chịu.

Từ khi Dư Vấn vào ở, anh vẫn ngủ sớm dậy sớm, chất lượng giấc ngủ không tồi, bắt đầu trở nên ít ngủ, bởi vì luôn chú ý đến nhất cử nhất động của cô. Hôm nay, hiếm khi có thể được ngủ tốt, nhưng ngược lại đêm càng thêm khó ngủ. /Vô.Ảnh..Các..13.https://qttp.wordpress.com//

Trái tim trống rỗng

Anh chuyển hướng đến phòng bếp, làm cho mình một bát mỳ.

Anh lúc trước vì ngủ sớm, chưa từng có thói quen ăn khuya, nhưng sau khi Dư Vấn vào, lại khác.

Cô thật sự rất gầy, Thụy Thụy chết rồi, cân nặng của cô lại càng giảm, sau đó gầy đến mức trơ xương, đặc biệt lúc vừa vào ở, cô chẳng nhúc nhích, chẳng muốn làm gì, lại thường làm ầm đến choáng đầu, rõ ràng là chỉ thiếu máu, nhưng lại khiến anh không thể chăm nổi.

Vì thế, anh bắt đầu yêu cầu cô ăn khuya.

Bây giờ, đêm nay, không cần lại yêu cầu cô hoàn thành “Bài tập” nữa, cũng không bao giờ cần dùng thực phẩm dinh dưỡng kia nữa, anh cầm lấy đũa, há miệng, lại há miệng ăn mỳ đã lâu chưa chạm đến.

12 rưỡi, di động vang lên, anh hoảng hốt, đặt bát mỳ xuống, vội vàng nhấc máy.

“Triệu Sĩ Thành, xin lỗi, nửa đêm lại quấy rầy anh! Dư Vấn có đi tìm anh không?” Hạ Nghị đi thẳng vào vấn đề, giọng tràn ngập hoảng hốt.

“Không, xảy ra chuyện gì vậy?” Anh ngạc nhiên.

Dư Vấn mất tích ư?

“Được rồi, tôi sẽ đi tìm! Nếu cô ấy đến tìm anh, xin lập tức gọi điện thoại cho tôi.” Nghe thấy tiếng còi ô tô ở đầu bên kia, hiển nhiên là Hạ Nghị đã lái xe ra ngoài tìm người.

Dừng máy, cuối cùng anh ngồi không yên nữa, thay quần áo, vội chạy ra ngoài.

Nào biết, lúc khóa cửa, anh thoáng nhìn thấy bóng hình mảnh mai ngồi trước cửa nhà anh, hai tay ôm gối chôn mặt vào lòng.

Anh ngẩn ra, bước nhanh đến: “Tống Dư Vấn!”

Nghe thấy tiếng nói của anh, cô ngẩng gương mặt tái nhợt lên, hai mắt mờ mịt.

Nhưng chỉ cần liếc mắt một cái, anh chỉ biết, thần trí của cô lúc này khá tỉnh, không phải mộng du.

“Sao em lại ngồi xổm ở cửa, vì sao không vào?” Anh ngồi xuống trước mặt cô, “Không phải đã có chìa khóa rồi à?” Tuy để cô về nhà, nhưng anh cũng thu lại chìa khỏa của cô.

Nào biết, cô mím môi, bất bình trả lời, “Anh không cần em kia mà? Không phải anh không muốn em về nhà à?” Anh đã nói nơi đây không phải nhà cô, để cô đi theo Hạ Nghị, bảo cô sao có thể mặt dày mà mở khóa đi vào?

Anh phản bác không nói ra lời.

“Đi vào trước đi.” Anh lựa chọn lảng tránh vấn đề này.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:12 pm

Loading
Phần 25


Yên tâm, vợ chồng chúng tôi tình cảm lạnh nhạt, mọi người cứ chơi đi.

Tôi quyết định, từ nay về sau, nam nữ chúng ta bình đẳng, anh ra ngoài một lần, tôi sẽ vượt tường một lần, anh leo lên mười người phụ nữ, tôi sẽ đội mười cái nón xanh cho anh!

Dư Vấn nhón mũi chân, khi nhiệt tình hôn Triệu Sĩ Thành, không biết vì sao, trong đầu lại xuất hiện hình ảnh một đôi nam nữ đứng như núi.

Người phụ nữ, là cô, mà người đàn ông, lại là Hạ Nghị …

Quá mức rung động, quá mức bất ngờ, Triệu Sĩ Thành đông cứng tại chỗ, không biết nên phản ứng thế nào, giật mình ngây ngốc mặc cô xâm lược.

Dư Vấn dán cả người mình vào anh, đầu lưỡi ấm áp chạm vào môi anh, thậm chí linh hoạt chui vào, cuốn lấy lưỡi anh, làm nụ hôn càng sâu, càng dây dưa.

Hơi thở của Triệu Sĩ Thành trở nên dồn dập, tay ôm eo cô, vô cùng nóng, môi dán môi, cảm giác tê dại khiến anh muốn kéo cô lại thật gần, đánh mất lý trí đến rất muốn cuồng nhiệt cướp đi sự ấm áp mềm mại kia.

Leng keng leng keng, nhất thời do không nắm chắc, mấy nút áo của anh bị giật xuống, cô là cô gái trưởng thành, trong phòng nhàn rỗi không có việc gì, thỉnh thoảng lại xem vài chương trình người lớn.

Cô nghĩ, biểu hiện của cô đã quá rõ rồi nhỉ? Cô không ngại diễn biến tiếp theo đâu.

Tiếng nút áo rơi xuống đất khiến Triệu Sĩ Thành bừng tình, anh vội đẩy cô ra, cả lồng ngực rắn chắc lộ ra, anh quay lưng, thở khẽ, điều chỉnh hơi thở.

Dư Vấn lại muốn đến gần.

Trái tim cô có một loại âm thanh khó hiểu, cổ vũ hành động như phát tiết điên cuồng này: “Anh ra ngoài một lần, thì tôi cũng vượt tường một lần!

Bên tai có người cố giật dây.

“Chúng ta trước kia chưa từng hôn?” Triệu Sĩ Thành lại vội vàng tránh đi, khiến Dư Vấn rất ngạc nhiên.

Một câu, làm cho Triệu Sĩ Thành đông cứng, anh có thể chắc chắn, trí nhớ của cô chắc chắn đã bị người nào đó thay đổi rồi.

“Tại sao trước kia chúng ta lại chưa từng hôn ư? Trước kia nhiều nhất cũng chỉ ở mức bạn bè bình thường!” Chắc chắn vị trí của hai người đã an toàn, anh nhìn vào mắt cô, ánh mắt phức tạp.

Hành vi vừa rồi của cô rất lớn mật, khiến trái tim anh đến giờ vẫn chẳng đập tự nhiên.

Dư Vấn nhíu nhíu mày, đáp án của anh, làm cho cô rất bất mãn.

“Nếu chúng ta chỉ là bạn bè, vậy Hạ Nghị thì sao? Anh ta là ai vậy?”

“Anh ấy là chồng em.” Không do dự, Triệu Sĩ Thành nói cho cô biết.

Dư Vấn đông cứng cả người, thật lâu sau, cô suy nghĩ lại suy nghĩ, mới khó khăn phun ra: “Nếu anh ta là chồng em, vì sao ba mẹ em lại không cho anh ta gặp em, lại càng không để cho anh ta chăm sóc em? Vì sao ngược lại còn để anh trông nom em?”

Vì sao liên tiếp khiến anh căn bản không giải thích nổi.

“Được rồi, em hiểu mà, anh còn chưa định tha thứ cho em, em nguyện ý chờ!” Cô suy nghĩ theo cách của mình rồi kết luận.

“Dư Vấn, vì sao em lại có ảo giác này, cảm thấy giữa chúng ta từng có chuyện gì?” Anh nhếch môi, muốn hỏi lại.

“Em mệt rồi.” Cô vươn vai, không muốn nghe, chỉ vẫy tay với anh.

Cô uể ỏai, đêm nay cô mệt lắm rồi, hơn nữa, mỗi lần khi lảng tránh vấn đề, phương pháp tốt nhất của cô chính là ngủ.

Triệu Sĩ Thành thở dài, căn bản chẳng có cách nào với cô, chỉ có thể ngồi xuống, hiến bờ vai rộng của mình.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:14 pm

Loading
Phần 26


Hạ Nghị không ngờ tìm Đỗ Hiểu Văn lâu như vậy, nhưng thật ra, cô vẫn ở đó.

Bờ biển, căn phòng, nơi họ từng có lời hứa tình yêu.

Cả người Hạ Nghị đông cứng.

“Hơn hai tháng này, Đỗ Hiểu Văn chỉ trốn ở đây, nếu không phải sáng nay cô ấy đến bệnh viện phụ sản kiểm tra, chúng tôi vẫn không tìm thấy cô ấy.” Nhân viên điều tra nói.

“Vâng, tôi hiểu rồi.” Anh cứng ngắc gật gật đầu.

Đẩy cửa xe ra, anh đang chuẩn bị xuống xe.

“Hạ tiên sinh, có chuyện xin nhờ ngài một chút.” Nhân viên điều tra đã nhận được tiền công, cuối cùng không nhịn được mạnh miệng hỏi một câu: “Xin hỏi, có phải ngài vẫn nhờ một công ty điều tra khác tìm cô ấy không? Chúng tôi đã phát hiện trong quá trình điều tra, còn có một công ty khác đang tìm kiếm tung tích của Đỗ Hiểu Văn.” Thật ra khách hàng muốn dùng nhiều cách để có kết quả nhanh cũng không là gì, cảm giác không được tin tưởng về năng lực cũng có điểm khiến người ta khó chịu.

Hạ Nghị nhăn mày, bởi vì anh không có.

Đứng trước cửa nhà cô, tâm tình anh đủ vị phức tạm, trong mấy gian phòng cũ này, từng tràn ngập tình yêu của anh.

Trước kia, anh liều lĩnh bỏ trốn, hai người chuẩn bị bắt đầu từ nơi này, tạo ra mái ấm nhỏ của riêng họ.

Hiểu Văn ở nơi này, có oán giận anh không: Hoa đào như trước, con người đổi thay? Đời người, thật ra rất cuồn cười, dù là tình cũ khó quên, thời gian vẫn vô tình thay đổi tất cả?

Anh gõ cửa gỗ.

Trong chốc lát, chi một tiếng, cửa gỗ bị đẩy ra.

“Tìm ai vậy?” Là một người phụ nữ trung niên.

Cho dù thời gian trôi qua, có thể làm ngoại hình người ta thay đổi, nhưng anh liếc mắt một cái vẫn nhận ra đối phương.

“Chào bác gái.” Anh chào hỏi trước.

“Ai, Tiểu Hạ à!” Bác chủ nhà cho thuê mỉm cười, “Cuối cùng cậu cũng trở lại!”

Bác gái rất quen thuộc lại nhiệt tình, làm cho người ta hoảng hốt đến mức như khoảng thời gian sáu năm kia chẳng hề tồn tại.

“Hiểu Văn có đây không ạ?” Ánh mắt anh tìm kiếm phía phòng trong.

“Hiểu Văn à, cô ấy đến siêu thị gần đây mua thức ăn rồi.” Bác gái tự nhiên lui từng bước, nhiệt tình tiếp đón anh, “Tiểu Hạ, mau vào đi!”

Da đầu run lên một trận, anh chỉ có thể bước vào trước chờ Hiểu Văn trở về.

Bác gái rót một ly nước cho anh “Tiểu Hạ, đây là cậu đi đâu? Sao lại để một mình Hiểu Văn có thai đến thuê nhà? Nếu không phải tôi nhớ cậu, đúng là làm cho một cô bé không nhà không nơi nương tựa rồi!”

Không nhà không nơi nương tựa, những chữ này, làm cho Hạ Nghị càng nghe tâm tình càng phức tạp.

“Hiểu Văn nói với bác thế nào?” Họng anh khô lại nói.

“Cô ấy nói cậu có việc không thể chăm sóc cô ấy, cho nên cô ấy ở đây chờ cậu.” Bác gái lập tức trả lời.

Ở chỗ này chờ anh? Hạ Nghị nói không nên lời.

“Tiểu Hạ, phụ nữ khi mang thai rất vất vả, đặc biệt khi không có đàn ông ở cạnh, ăn cùng rất đắng, nhìn làm cho người ta xót lòng. Trong tủ lạnh không có đồ ăn muốn phải tự đi mua, bóng đèn hỏng thì phải tự thay, càng đừng nói đến bao sợ hãi trong cuộc sống. Nhưng cô gái ấy lại chẳng có nửa câu oán hận với cậu, cậu phải quý trọng đấy!”

Hạ Nghị im lặng.

Bác gái có việc nên đi trước, anh đi một vòng trong phòng.

Nơi này, gần như chẳng thay đổi gì.

Hoặc là nói cho đúng, có người đã biến nơi đây về nguyên trạng.

Ánh mắt anh dừng lại trên chiếc giường gỗ lớn kia, trước kia, anh và Hiểu Văn nằm đó, cùng ngắm sao, cùng mơ mộng về tương lai tốt đẹp.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:16 pm

Loading
Phần 27


Tất cả mọi chuyện chỉ xảy ra trong chớp mắt.

Hạ Nghị bước lên phía trước, đã chậm một bước, xe máy vọt đến chỗ Hiểu Văn. Hiểu Văn hét lên, vội vàng ôm bụng tránh đi, nhưng chẳng né kịp, xe máy vẫn đâm thật mạnh đến chỗ Hiểu Văn.

Cô ngã về phía tường, mà Hạ Nghị tiến lên chỉ kịp đỡ được Hiểu Văn, kết quả anh ngã lên tường, mà lưng Hiểu Văn rơi xuống người anh.

“Rầm rầm rầm” xe máy uốn lượn, không ngừng tăng ga, “anh hùng” cưỡi ngựa ra oai, bắt đầu đánh giá nên làm gì, còn xem làm thế nào mới thành công.

Đối phương căn bản là có chủ mưu! Hạ Nghị bị Hiểu Văn đè đến mắt cá chân truyền lan ra đau đớn, nhưng anh không quan tâm nhiều, vội lấy điện thoại ra định báo cảnh sát.

Mà hành động này của anh, làm cho tên đội mũ cưỡi xe máy, chần chừ một chút, cho đến khi nhìn đến người phụ nữ trong ngực Hạ Nghị đang ôm bụng, sắc mặt hoảng sợ đại biến, cuối cùng chọn các buông tha, không chiến nữa giữ khoảng cách.

“Hiểu Văn, em thế nào rồi?” Anh muốn đỡ Hiểu Văn, nhưng anh lại chạm đến một mảng ẩm ướt.

Hạ Nghị đông cứng.

Tay anh toàn là máu tươi.

“Vì sao, anh không tha cho em, nhất định phải đối phó với em? Chẳng lẽ nhất định phải biến con thành thi thể lạnh băng như Thụy Thụy, anh mới vừa lòng sao?” Cũng nhìn thấy một tay máu tươi của anh, trên mặt Hiểu Văn không còn hạt máu, bụng cô truyền đến cơn đau, giữa bắp đùi còn có máu tươi chảy xuôi, khiến cô khủng hoảng không thôi, càng làm cho cảm xúc của cô rơi vào hỗn loạn.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyThu May 16, 2013 11:18 pm

Loading
Phần 28


Nhìn số gọi đến, Triệu Sĩ Thành nhăn mày.

“Hiểu Văn, chuyện gì thế?” Anh nhẹ giọng hỏi.

Dư Vấn kéo rương hành lý, vốn muốn rời đi, nghe thấy cái tên kia liền dừng bước lại.

Cô lạnh mắt, tay cầm nắm cửa trước sau không đẩy đi.

“Tôi biết, tôi có lỗi với anh, nhưng có thể xin anh giúp tôi được không?…” Bất lực, tiếng cầu xin liên tục trong điện thoại khiến mày anh càng nhíu chặt lại.

“Em muốn tôi giúp chuyện gì?” Anh không cảm thấy bây giờ hai người họ còn có thể dây dưa với nhau.

Cô vừa nghẹn ngào, vừa kể lại tình hình của mình cho anh.

“Sĩ Thành, bây giờ tôi chẳng còn gì cả, nếu không giữ được đứa bé này, tôi cũng chẳng cần sống nữa.” Cô khóc rưng rức. “Chỉ có anh mới không hại tôi, anh giúp tôi được không? Xin anh!” Biến cố xảy ra đúng lúc, giờ cô chẳng dám tin ai, kể cả Hạ Nghị.

“Được rồi, tôi sẽ tìm Dung Hoa cho cô, để con bé liên lạc với bác sỹ Tiêu, xem ý bác sỹ Tiêu bên kia thế nào.” Anh không nói nhiều, cúp máy.

Cho dù là bạn bè bình thường nhất, trong loại tình huống này, cũng chẳng thể bỏ mặc.

Nhưng mà, điện thoại của anh bị cướp đi, bóng hình mềm mại che trước mặt anh khiến anh có điểm bất ngờ.

“Là Đỗ Hiểu Văn ư? Dù cô ta tìm người làm gì, cũng đừng để ý!” Dư Vấn mặt không chút thay đổi nói, nắm chặt di động lấy từ tay anh, dùng sức đến gần như muốn bóp nát nó.

Triệu Sĩ Thành không thể không nói, mình rất chấn động.

Làm sao cô có thể nhớ rõ?

“Em nhớ lại bao nhiêu?” Anh muốn biết đáp án này.

Tất cả hay chỉ một số?

Bắt kẻ thông dâm, sảy thai, sóng thần, động đất, tình yêu vĩ đại, Thụy Thụy của cô…… Rất nhiều rất nhiều hình ảnh, sắp xé rách đầu co. Song, “Anh nói xem, tôi nên nhớ và nên quên bao nhiêu?” Cô hỏi ngược lại.

Cô cũng có ánh mắt sắc bén như trước, khiến anh chấn động.

Chỉ cần một ánh mắt, cô đã rõ vấn đề tiếp theo của anh, cũng chặn lại trước: “Đừng hỏi tôi những vấn đề đó tôi sẽ không trả lời đâu!” Cô cần mất trí nhớ, cho nên, anh hỏi nữa cũng không có đáp án.

Triệu Sĩ Thành đã hiểu, anh vẫn luôn không thích dồn ép cô, cho nên anh không khăng khăng nữa, chỉ là …

“Dư Vấn, trả điện thoại lại cho anh.” Anh nhẹ nhàng, thái độ không thay đổi.

“Anh muốn giúp cô ta?” Dư Vấn lạnh lùng hỏi từng chữ một.

Anh nhìn hai mắt cô, cảm thấy hôm nay mắt cô quá lạnh.

Anh nhăn mày, thái độ vẫn bình thản, “Dù đã xảy ra chuyện gì, mỗi một sinh mệnh đều không có sai lầm, tâm tình mỗi một người mẹ đều có thể lý giải!” Không muốn giúp, nhưng nếu anh từ chối, có vẻ quá mức vô tình.

Mỗi một sinh mệnh đều không có sai lầm? Đúng vậy, chẳng lẽ Thụy Thụy của cô đã sai ư? Thụy Thụy chỉ hy vọng gia đình hạnh phúc mà thôi.

“Anh nhận lại điện thoại rồi, cho dù về sau chúng ta phải làm kẻ địch, anh cũng muốn giúp?” Dư Vấn hỏi.

Triệu Sĩ Thành cứng đờ.

“Đưa điện thoại cho anh.” Anh vươn tay đến chỗ cô.

Spoiler:

Hết cuốn 3
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyFri May 17, 2013 10:12 pm

Loading
Cuốn 4: Bàn cờ


Phần 1


Hai giờ sáng.

Bệnh viện đã nhận được thông báo, Tiêu Đồ sẽ đến bệnh viện sau 10 phút nữa.

Đỗ Hiểu Văn đã được đưa vào phòng giải phẫu, bác sỹ gây tê, trợ lý bác sĩ, toàn bộ đều đã chuẩn bị sắp xếp. Tại phòng bệnh nhỏ này, đây là ca phẫu thuật được coi trọng, các nhân viên y tá cũng hi vọng có thể chứng kiến ca phẫu thuật đặc sắc để học tập và tham thảo.

Khác biệt là, Hạ Nghị không đứng ở cửa phòng giải phẫu, mà kiên trì đứng chờ ở cổng lớn bệnh viện.

“Tiên sinh, chân phải của anh có thể bị thương, đi chụp kiểm tra x quang, rồi đi bó lại đi! Dù sao bệnh tình cũng khá nặng, nếu không lo xử lý, sẽ chuyển thành bệnh mãn tính!” Có một y tá lướt qua, chú ý đến mắt cá chân sưng lên của anh, khuyên nhủ.

Nhưng mà, anh không đáp lại, chỉ vẫn bình tĩnh nhìn ngoài cửa lớn.

“Tiên sinh, anh lo cho bạn gái anh lắm à.” Cô y tá nhỏ nở nụ cười.

Hạ Nghị chẳng thèm nhiều lời một câu.

Bởi vì, không phải lo lắng, là cảm thấy rất phiền.

Anh chờ trong phòng bệnh, Hiểu Văn lại như vọng tưởng bị hại, khóc lóc không ngừng, luôn lải nhải chỉ trích anh ra tay với con mình.

Anh bị oan uổng đến mức lười nói câu giải thích, cho nên không bằng đứng ở cửa, mắt không thấy tâm không phiền.

Một chiếc xe hơi màu đen ngừng lại, cửa sau bị mở ra, một người đàn ông trẻ tuổi điển trai dẫn theo một chiếc hộp thuốc, lười biếng ngáp ngủ, xuống xe.

Là bác sỹ Tiêu ư?

Hạ Nghị đang muốn lếc trước đón, cửa xe trước cũng bị mở ra, Triệu Sĩ Thành xuống xe.

Anh rất cảm kích Triệu Sĩ Thành có thể không màng hiềm khích lúc trước mà giúp đỡ.

“Bác sỹ Tiêu, bác sĩ Triệu …” Cuối cùng anh cũng lộ ra nụ cười đầu tiên trong đêm nay, giơ tay lên chào họ.

Triệu Sĩ Thành thản nhiên gật đầu với anh, xem như chào lại.

Chỉ là, mới vài giây mà thôi, tay Hạ Nghị đông cứng lại trong không trung, ngay cả nụ cười cũng đóng băng.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyFri May 17, 2013 10:13 pm

Loading
Phần 2


Cảm xúc của cô như dây cung căng xiết, bác sỹ Tiêu cũng chẳng thèm nhìn đến cô, vừa viết sổ ghi bệnh, vừa dặn dò thật nhanh, vẻ mặt lạnh lùng:

“Giải phẫu vừa xong, vì nghĩ đến tính an toàn, trước xét nghiệm nước tiểu trong 24 h đã, cho nên, đừng có di chuyển lộn xộn, để tránh đường ống bị rơi! Ba ngày đầu là thời kỳ nguy hiểm, nếu có thể qua được, thì hai tuần tiếp cần quan sát thêm, việc ăn uống sinh lý đều phải giải quyết trên giường, không được xuống giường, càng không được ngồi! Hai tuần sau nếu tất cả đều bình thường, cô có thể xuống giường đi lại, đến lúc đó sẽ sắp xếp giúp cô chuyển đến viện chỗ tôi. Nhưng mà, phải chú ý một chút, đến khi lâm bồn, cô vẫn phải nằm trên giường nghỉ ngơi là chính, cố ít đi lại, nhất là khi bụng ngày càng lớn, nếu không có nguy hiểm gì tôi sẽ không chịu trách nhiệm!”

Đại tiểu tiện đều phải giải quyết trên giường? Đỗ Hiểu Văn nuốt nước bọt, cô không ngờ sau khi phẫu thuật còn gian khổ như thế, điều này làm cô vốn yếu đuối cảm thấy kinh khủng, cảm thấy con đường phía trước mờ mịt.

Nhưng mà, cô muốn đứa con này, nhất định phải kiên cường.

Cô nhịn không được lại nhìn về phía Hạ Nghị, Hạ Nghị vẫn không nói, anh chỉ nhìn phía sau Tống Dư Vấn, vẻ mặt bất an.

Lòng Hiểu Văn căng thẳng, cảm thấy rất đau đớn, hình như chỉ có một mình cô đang kiên trì, đang bảo vệ đứa con này mà thôi.

Cô cô độc, giống như đang đi trên một chiếc cầu gỗ, sau lưng không có bất kỳ tiếng khích lệ nào, chỉ có …

Nghe được lời bác sỹ Tiêu, Dư Vấn kéo khóe môi, lộ ra nụ cười nhạt.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyFri May 17, 2013 10:16 pm

Loading
Phần 3


“Dư Vấn, chúng ta trở về đi!” Triệu Sĩ Thành nhẹ giọng nói.

Bây giờ trời sắp tờ mờ sáng, anh còn có phòng khám phải lo, không thể ở lại nữa, nhưng mà, để Dư Vấn ở chỗ này, anh lại lo lắng.

Cuối cùng Dư Vấn cũng chuyển mắt về phía anh.

“Em đã đồng ý với anh, trước khi cô thu ngân chưa đến được, em sẽ trông quầy giúp anh, chẳng lẽ em nói mà không giữ lời?” Giọng anh nhẹ nhàng như nước, giống như tranh chấp đêm nay chưa từng xảy ra, giống như chưa từng nghe cô nói họ không còn là bạn nữa.

Dư Vấn từ từ đứng lên.

Cô không có những ưu điểm khác, nhưng chỉ cần là chuyện cô đã đáp ứng rồi, cô sẽ hoàn thành.

“Ừ.” Cô gật đầu, đáp ứng, “Tôi sẽ về với anh.”

Cùng với lúc cô gật đầu, ba người ở đây, cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Chỉ là, hơi thở chỉ đến cổ lại nghẹn lại.

“Đỗ Hiểu Văn, buổi tối tôi lại đến thăm cô nhé.” Dư Vấn quay đầu, mỉm cười dịu hiền với Hiểu Văn.

Một câu, làm cho Hạ Nghị sợ tới mức hết hồn, sắc mặt Hiểu Văn cũng tái đi.

“Cô, cô đừng đến …” Hiểu Văn vội vàng nói.

Cô ta còn muốn tiếp tục đến chê cười cô ư?! Có Dư Vấn ở đây, ngay cả đứa con trong bụng cũng cảm thấy áp lực, kịch kiệt quẫy đạp không yên trong bụng cô.

Bác sĩ nói, “Tâm tình bình tĩnh, bản thân tự tin” sẽ dưỡng thai tốt hơn bất kỳ loại thuốc nào, nhưng chỉ cần Dư Vấn ở đây, loại trình độ này cô không muốn nghĩ, căn bản chẳng thể đạt tới.

“Không chào đón tôi à? Quan hệ của chúng ta trước kia chẳng phải rất tốt sao?” Thấy thái độ của Hiểu Văn mâu thuẫn như vậy, Dư Vấn mỉm cười, mặt mang nghi ngờ hỏi.

Trước kia?

Hạ Nghị nháy mắt liền đông cứng, “Dư Vấn, em …” Cô ấy nhớ ra rồi? Không thể nào?!

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyFri May 17, 2013 10:18 pm

Loading
Phần 4


Cuối cùng, Dư Vấn vẫn đi theo Triệu Sĩ Thành trở về, chỉ là, khi cô đi, Đỗ Hiểu Văn đang muốn nói lại thôi, Hạ Nghị trực tiếp và thuận tiện đi luôn.

Dọc theo đường về, sức khỏe bác sỹ Tiêu không được tốt lắm, đã ngồi xuống ghế sau ngủ bù, mà bên trong xe chỉ còn lại hai người, Triệu Sĩ Thành và Tống Dư Vấn vẫn im lặng. Triệu Sĩ Thành ngồi ở ghế lái, mỗi lần quẹo đường, cũng nhìn qua kính phía bên phải, chăm chú nhìn Dư Vấn ngồi ghế bên, cùng với chiếc Hummer bị yêu cầu đi theo kia.

Dư Vấn ở trong kính xe, đang nhìn phong cảnh bên đường ngoài cửa sổ, không biết đang xuất thần nghĩ cái gì.

Không khí là một mảnh trống vắng, dường như một đêm đó, hai người lại bỗng xa lạ.

Mà anh nhớ rõ, trước đêm nay, cho dù anh và Dư Vấn khác tính cách, cũng không quá quan tâm, nhưng cũng không căng thẳng thế này.

“Nghĩ thông rồi chứ?” Anh đột nhiên phá vỡ im lặng.

“Ừm?” Dư Vấn quay đầu lại.

“Anh nói, nghĩ thông rồi muốn chuyển đi à?” Lại hỏi ra vấn đề này, trái tim Triệu Sĩ Thành nghẹn lại, mười ngón tay nắm bánh lái gần như trắng bóc, chỉ là, ngữ điệu của anh vẫn nhẹ nhàng.

Anh sẽ không biểu đạt cảm xúc của mình, giờ khắc này, anh không biết nên làm sao bây giờ.

Nhưng mà, anh muốn giữ cô lại…..

“Vâng, tôi và Hạ Nghị vẫn là vợ chồng, một khi đã như vậy, chúng tôi tự nhiên ở cùng chỗ.” Cô thản nhiên gật đầu, bình tĩnh trả lời.

Một câu, làm cho tất cả lời khuyên tất cả lời nói có thể đều giữ lại trong lòng anh, toàn bộ nghẹn xuống.

“Có phải thật sự rất tức giận không? Cảm thấy anh không nghĩ cho em?” Cổ họng anh phát ra tiếng.

“Cũng hơi tức giận, nhưng mà, sau ngẫm lại, cũng không tức giận nữa, anh có nguyên tắc của anh, nếu người khác xin anh, có thể giúp anh nhất định sẽ giúp, nếu không thật sự xảy ra chuyện, lương tâm của anh sẽ bất an cả đời.” Cô thản nhiên nói.

“Em đã hiểu, vì sao……” Anh hy vọng cô như anh lựa chọn cuộc sống đơn giản, mà không phải ngày đêm mang ý nghĩ muốn tra tấn người khác.

“Sĩ Thành, anh chạm vào tay tôi đi.” Cô mở miệng.

Anh sửng sốt một chút, nhưng không chần chờ, anh vẫn đặt tay lên tay cô.

Lạnh băng chui vào lòng bàn tay anh.

Anh lập tức cầm năm ngón tay cô, quả thực lạnh lẽo đáng sợ.

“Điều hòa quá lớn sao?” Anh vội vàng chỉnh điều hòa thấp đi, cũng mở đèn ra, muốn dừng xe bên đường, “Sau xe anh có áo khoác, anh đưa cho em!”

Nhưng mà, Dư Vấn lại cầm lại tay anh, “Bác sĩ Triệu, anh cảm thấy bây giờ nóng không?”

Câu hỏi của cô làm anh dừng một chút.

Đúng vậy, bây giờ là cuối tháng sáu, đâ lại là hai ngày cực nóng, nhiệt độ ít nhất cũng ngoài 32 độ, cho dù bên trong xe mở điều hòa, cũng cảm thấy không mát mẻ.

“Từ chiều qua đến bây giờ, tay tôi vẫn rất lạnh, cho dù dùng chén sứ nóng để sưởi cũng không có tác dụng.”

“Là vì trí nhớ ư?” Anh thật cẩn thận hỏi.

“Vâng, Thụy Thụy là tất cả cuộc sống của tôi, nó có tất cả tình yêu của tôi. Vì nó mà đời này của tôi mới có ý nghĩa, gì có khổ có chát thì vẫn thấy ngọt. Nhưng tất cả hy vọng của tôi lúc này, toàn bộ cuộc sống đều trống rỗng, vậy thì tôi còn lại gì đây?” Cô hỏi anh.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyFri May 17, 2013 10:19 pm

Loading
Phần 5


Trên đường về nội thành, Hạ Nghị không ngừng suy nghĩ, bắt đầu từ khi anh tìm được Hiểu Văn, đến khi tai nạn xe cộ xảy ra, tất cả đúng là quá khéo.

Hơn nữa, nhân viên điều tra có đề cập qua, có một công ty khác đồng thời đang điều tra hành tung của Hiểu Văn.

Anh càng nghĩ càng thấy lạ, xe máy kia đúng là có chủ ý.

“Có phải mẹ không?” Bấm điện thoại, mở đầu anh liền hỏi.

Hạ Lan nữ sĩ mẹ anh hình như còn chưa rời giường, bị điện thoại của anh đánh thức, cơn tức rất lớn, “Chuyện gì?”

“Tai nạn xe của Hiểu Văn có phải mẹ ra tay không?” Anh gọn gàng dứt khoát chất vấn.

“Hừ, tôi làm chuyện gì!” Hạ Lan nữ sĩ khinh thường lạnh giọng, “Thì ra lại làm anh hùng bất bình cho người khác, lại muốn xen vào việc của người khác à!”

Đúng là bà ta? Đây là anh xen vào việc của người khác sao? Mới trước đây, mẹ quản mọi chuyện của anh, cái gì cũng phải can thiệp, bây giờ quan hệ mới hơi tốt lên một xíu, lại biến thành như vậy!

Hạ Nghị căm giận, “Bà thiếu kiến thức pháp luật à? Bà có biết mình đã phạm pháp không?!” May mà Hiểu Văn nghi ngờ là anh, cho nên không báo cảnh sát, nói cách khác, hậu quả thật sự không lường nổi.

“Tôi mà thiếu kiến thức pháp luật ư?” Hạ Lan chậc chậc lấy làm kỳ, trào phúng, “Nếu không phải bảo bối con tôi không quản được nửa thân dưới, nếu không phải con tôi bị nước mắt của mấy con hồ ly làm loạn, làm sao tôi lại mất não đến chó cùng dứt giậu chứ?”

“Cô ấy không phải hồ ly …” Hạ Nghị gầm nhẹ.

“Anh còn hồ đồ ư? Anh không cần Dư Vấn trở về nữa à?!” Hạ Lan nữ sĩ cự gầm lên cắt ngang.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyFri May 17, 2013 10:21 pm

Loading
Phần 6


Shakespeare nói, tình yêu là một đóa hoa trường sinh trên vách núi đen, muốn hái nó nhất định phải có dũng khí. Đối với Triệu Sĩ Thành mà nói, cô đúng là đóa hoa kia, muốn hái, anh không sợ vất vả, lại càng không thiếu dũng khí, tuy nhiên, cái giả phải trả chính là vứt bỏ mọi nguyên tắc của anh.

Tiêu Đồ chẳng nói thêm một câu, lại nhấc lên kinh hãi trong lòng anh.

Từ buổi sáng đến bây giờ, Triệu Sĩ Thành xuất thần suy ngẫm, ánh mắt suy nghĩ mơ hồ dời về phía trong quầy kia lần nữa, đến đôi nam nữ xứng đôi kia.

“Anh hai, ăn đi.” Cho đến khi Dung Hoa gọi tên anh, anh mới tỉnh lại, chỉ là, anh tiếp tục nhìn chằm vào bát đũa của mình mà ngẩn người, không thấy ngon miệng.

“Anh chàng đẹp trai, cảm ơn anh mời nhé!” Nhân viên trong phòng khám ăn thật nhanh, vừa vui cười nói cám ơn.

Phòng khám nội khác nhân viên vừa đại mau cắn ăn, vừa vui cười nói lời cảm tạ.

Bữa cơm hôm nay vô cùng thịnh soạn, giống như đi ăn tiệc, cả bàn đầy đồ ăn, tất cả mọi người đều nghĩ mình thật may mắn.

Mọi người đều mờ ám nhìn về phía Dư Vấn, mà nữ chính lại chỉ từ từ ăn bát cơm trắng.

“Hạ phu nhân, này, ăn tôm đi!” Hạ Nghị săn sóc lột vỏ một con tôm lớn bỏ vào bát cô.

“Cám ơn.” Nét mặt cô rất nhạt, hơn nữa, giả vờ không nhìn thấy ánh mắt bắn đến của Triệu Sĩ Thành.

Cả bữa cơm, từ đầu đến cuối, cô vẫn không chạm vào con tôm kia.

Triệu Sĩ Thành quan sát cẩn thận.

“Tôi nghi Hạ Nghị nói, Vấn Nghị là tâm huyết của tôi và anh ấy, chiều nay tôi muốn về công ty xem sao.” Đặt đũa xuống, Dư Vấn tuyên bố.

Nghe vậy, khóe môi Hạ Nghị khẽ nhếch.

“Dư Vấn, em theo anh ra đây một lát.” Triệu Sĩ Thành cũng buông đũa, không đợi đáp lại, anh đi lên tầng phòng khám trước.

Đúng vậy, anh không muốn chẳng kịp hối tiếc.

Nhưng mà.

“Hạ Nghị, em nói xong rồi, chúng ta đi thôi!” Dư Vấn lại đứng dậy, không cho bất luận kẻ nào có cơ hội phản ứng, liền trực tiếp đi ra ngoài cửa.

T
Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyFri May 17, 2013 10:23 pm

Loading
Phần 7


Hạ Nghị kích động, dùng sức hôn cô, dùng một loại cảm xúc mãnh liệt mà phức tạp, cọ sát trên môi cô, đưa lửa nóng xâm nhập vào miệng cô, vô cùng thân thiết tận tình dây dưa.

Tay anh lướt qua đường cong mềm mại trên thân thể cô, dừng trước ngực đẫy đà, chọc ghẹo chơi đùa cách lớp quần áo, đồng thời cũng dùng dục vọng ở phía dưới mình vỗ về phía trong đùi cô.

Thật ra, anh vẫn có cảm giác với cô, trong chuyện giường gối, thân thể anh khát vọng cô, cho dù trong quá khứ quan hệ có lạnh lùng, thâm thể lại thành thật hơn trái tim.

Đặc biệt bây giờ, anh rất muốn cô, ngày đó cô chạy thoát một lần, đau đớn thân thể và khát vọng tích tụ lại, rất muốn thoả mãn.

Ngược với xúc động của anh, Dư Vấn vẫn cứng ngắc, cô nắm chặt tay, như đang nhẫn nhịn gì đó.

Vì thế, cho dù dục vọng có dâng lên trong thân thể, Hạ Nghị vẫn chỉ có thể từ từ.

Trong ấn tượng, mỗi lần anh ân ái với Hạ phu nhân, gần như đều là cô chủ động, nhưng người được hưởng thụ, thật ra vẫn là anh, lúc này đây, anh quyết tâm cho cô một đêm hoàn mỹ nhất.

Anh rời khỏi môi cô, ngón tay nhẹ nhàng vén sợi tóc trên trán cô sang bên, tóc Hạ phu nhân đã dài hơn trước kia, ngũ quan thoạt nhìn càng thêm động lòng người, hương vị hơn rất nhiều phụ nữ khác. Anh cúi người xuống, khẽ cẩn thận hôn lông mày của cô, lông mi dài, chiếc mũi khéo léo, vô số nụ hôn nhỏ như mưa, rơi xuống mặt cô từng hạt, từ dịu dàng đến điên cuồng.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyFri May 17, 2013 10:24 pm

Loading
Phần 8


Lúc tắm, Hạ Nghị suy nghĩ nghiêm túc rất nhiều.

Cẩn thận ngẫm lại, nghiêm khắc mà nói, anh và Hạ phu nhân hình như chư từng có yêu thật sự, lúc ấy công ty mới thành lập, quan hệ của họ như nước chảy thành sông, hai người cũng bận nhiều việc, ở chung một chỗ không phải bàn công việc thì là ngủ nghỉ, cho nên buồn chàn đến mức thậm chí cả hẹn hò cũng chưa từng có.

Anh lau khô tóc đi ra từ trong phòng tắm.

“Hạ phu nhân, chúng ta hẹn hò đi!” Anh giơ lên nụ cười điển trai.

Nắm tay trước, tăng tình cảm rồi hôn, cuối cùng từng bước tiến đến quan hệ thân mật, nếu đây là trình tự bình thường cô muốn, vậy thì anh sẽ nghe theo.

“Bây giờ lúc này?” Đặt điện thoại của anh xuống, với sự cao hứng của anh, cô có vẻ quái lạ.

“Đúng, ban đêm mới là lúc cuộc sống bắt đầu!” Hạ Nghị không để ý đến cô vừa cầm điện thoại của anh, chỉ không khỏi phân bua, hứng thú rất cao bắt đầu thay quần áo.

“Đi đâu?” Cô nhăn mày.

“Đến quán bar! Anh nhớ lúc còn học đại học, em rất thích đến quán bar.” Tuy lúc ấy cô luôn gọi một ly rượu, im lặng ngồi ở vừa, nhưng mà cho tới bây giờ cô không ngại quá ầm ỹ, có thể thấy được chắc cô cũng yêu thích không khí nào nhiệt đó.

Dư Vấn im lặng.

Đúng, cô thích náo nhiệt, cho nên có mấy ngày, cô thường đến quán bar, nhưng mà, thấy những cặp nam nữ xa hoa trụy lạc, mỗi ly rượu cũng thành lý do hai người xa lạ quen biết, đặt tính mạng trong những thứ thối nát kia, hứng thú của cô bắt đầu vơi dần.

Sau đó sở dĩ đến nữa, lý do duy nhất là vì anh, anh thích chơi đến điên cuồng, mà xã hội rất phức tạp, nếu có cô đi theo, anh sẽ bớt phóng túng.

Thấy mặt cô lộ vẻ không tình nguyện, Hạ Nghị dừng động tác lại, “Không muốn đi ư?” Anh thử hỏi.

Trước kia đều là cô chiều anh, bây giờ đổi nhân vật, anh phải cân nhắc quyết định của cô.

Cô nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Chúng ta đến nơi khác đi.” Lại ở trong phòng rất nguy hiểm, chẳng may củi khô lại bén lửa chẳng đùa được đâu, chi bằng ra ngoài có vẻ an toàn hơn.

Hạ Nghị không ngờ cô lại muốn đến nơi đó vào ban đêm.

“Em muốn đến đó?” Anh kinh ngạc.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
lucky
Member Vip
Member Vip
lucky

Số bài gửi Số bài gửi : 2094
Cám ơn Cám ơn : 36
Tham gia Tham gia : 23/09/2010

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 EmptyFri May 17, 2013 10:29 pm

Loading
Phần 9


Khi đến quầy gọi đồ ăn, di động Hạ Nghị của vang lên.

“Alo, ai đấy?” Anh còn chẳng kịp nhìn số gọi đến, vừa kẹp điện thoại ở vai vừa xếp hàng tính tiền.

“Anh Nghị …” Đối phương nghẹn ngào, hình như đang cố nén không khóc.

Nghe thấy giọng nói mềm mại quen thuộc kia, cả người Hạ Nghị đông lại.

“Hiểu Văn, có chuyện gì thế?” Anh che điện thoại, xoay lưng, chột dạ hỏi.

“Dư Vấn có nói cho anh không, em dã gọi cho anh?” Cho dù ở chợ đêm náo nhiệt ầm ỹ, ngữ điệu u oán của cô nghe vẫn vô cùng thê lương.

Hạ Nghị khá bất ngờ, cũng có cảm giác da đầu run lên.

“Cô ấy nhắc có người gọi cho anh, anh cũng không để ý.” Anh khách khí hỏi, “Tìm anh có việc không?” Cho dù giọng điệu bình tĩnh, trái tim anh vẫn bất ổn.

Cuộc sống của anh bây giờ loạn lên như tơ vò, việc có thể làm duy nhất chỉ có lừa gạt.

“Anh Nghị, chừng nào thì anh đến thăm em?” Cô thê thương cầu xin, “Đến giúp em được không? Em rất cần anh!”

Hạ Nghị thở dài.

Cô nói chuyện đừng có khóc được không? Nó khiến anh cảm thấy như mình bị lên án là súc sinh ấy.

“Hiểu Văn, nếu em nhất định phải sinh đứa trẻ kia ra, anh không dám ngăn cản em, nhưng ngoài việc giúp về tiền bạc, chúng ta chẳng thể nào dây dưa nữa.” Nói anh tàn nhẫn cũng được, ích kỷ cũng thế, Thụy Thụy đã chết, anh thật sự không thể đối mặt với cô và đứa bé kia.

“……” lời vô tình của anh, chỉ đổi lấy tiếng khóc tuyệt vọng.

Anh lẳng lặng cúp máy, tâm tình vô cùng nặng nề.

Lau mặt, cố gắng mỉm cười, Hạ Nghị cất bước vào trong quán.

“Vấn Vấn, quay đầu lại, em làm nhiều nữa cũng không thay đổi được chuyện đã xảy ra, chỉ có thể không ngừng mở rộng thống khổ, tuần hoàn ác tính.”

“Triệu Sĩ Thành, anh có phiền không?!”

“Anh rất thích em.”

Anh đứng phía sau họ, mắt nháy không ngừng, lắc lắc đầu, trong đầu anh hiện lên trực giác nhạy bén kia.

“Nếu không kiên cường, tôi yếu đuối cho ai xem?”

“Anh!” trên nét mặt kiên định của Triệu Sĩ Thành có tình ý làm cho người ta rối lòng.

“Thật khéo, bác sĩ Triệu.” Đùa à, anh dùng giọng điệu thoải mái phá tan bầu không khí khó thở xung quanh.

Spoiler:
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim   [Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim - Page 4 Empty

Loading
Về Đầu Trang Go down
 

[Ngôn tình HĐ] Mộ phần trái tim

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 4 trong tổng số 5 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5  Next

 Similar topics

-
» Ngôn Tình - Có Duyên Nhất Định Sẽ Có Phận
» [Ngôn tình HĐ] Mãi mãi bao xa
» [Ngôn tình HĐ] CHỜ EM LỚN LÊN ĐƯỢC KHÔNG?

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
mingenvietnam :: Khu vườn nghệ thuật :: Tiểu thuyết ngôn tình :: Ngôn tình sưu tầm-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất