Mingen Điền Trang
 
Trang chủTrang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share
 

 [Cảm xúc] Định mệnh anh yêu em | Lá Thư gửi từ thiên đường...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Rita
Member
Member
Rita

Số bài gửi Số bài gửi : 93
Cám ơn Cám ơn : 0
Sinh nhật Sinh nhật : 10/11/1991
Tham gia Tham gia : 29/09/2010
Đến từ Đến từ : Cần Thơ

[Cảm xúc] Định mệnh anh yêu em | Lá Thư gửi từ thiên đường... Empty
Bài gửiTiêu đề: [Cảm xúc] Định mệnh anh yêu em | Lá Thư gửi từ thiên đường...   [Cảm xúc] Định mệnh anh yêu em | Lá Thư gửi từ thiên đường... EmptySun Oct 24, 2010 1:59 pm

Loading
Định mệnh anh yêu em | Lá Thư gửi từ thiên đường...

Author: shade@DienAnh.Net

A! Cuối cùng thì mình cũng có cơ hội nhìn thấy thế giới tươi đẹp này rồi!
Bố mẹ của mình là ai vây nhỉ?
Không phải chứ!
Sao mẹ mình lại là một cô gái ăn mặc quê mùa và tầm thường đến mức ngốc ngếch thế này! Mình chẳng thích mẹ chút nào.
Ôi! Mẹ đang bị Bà ngoại đánh. Mẹ ngốc thật! Sao không nói ra tên của bố chứ?
Ah! Bố mình đây rồi. Bố mình oai quá. Dám đứng ra che cho mẹ và mình. Có vẻ bố mình giàu lắm, nhìn bố cũng đẹp trai nữa. Có vẻ mình thích bố hơn thì phải!

Con biết mà con vì sự hiểu lầm mà có mặt trên thế gian này. Nhất định con lại phải quay về với chỗ cũ rồi.
Mẹ cứ làm đi nhưng sao mẹ lại buồn thế?
“Vậy là bố đã cứu chúng ta 2 lần đấy con có biết không?”
Mẹ chẳng cần nói đâu. Con biết hết chứ nên con mới thích bố hơn mà.

“Kỷ Niệm Phẩm” – Cái tên gì mà quê và ghét thế. Nếu nói thẳng ra thì con là “món đồ lưu niệm” ah! Sao bố mẹ lại đặt tên con như thế chứ?
Mẹ ơi! Mẹ đừng ngốc nghếch như thế chứ? Lúc nào cũng sống và nghĩ về người khác. Mẹ phải ở bên cạnh bố con mới được. Chỉ có bố mới có thể bảo vệ được mẹ thôi!.
Dù bố đánh nhau chẳng ra làm sao nhưng ít ra bố cũng bảo vệ được mẹ con mình. Mẹ phải tha thứ cho bố đi dù là bố mẹ vừa cãi nhau một trận lớn.

Bố này! Không phải con nói chuyện với bố đâu. Đấy là con đang phản đối việc bố mẹ đi mua đồ cho con mà không hỏi ý kiến con có thích không đấy. Bộ đồ đấy đẹp thật nhưng mà con bé lắm chẳng mặc vừa đâu. Mà sao bố lại nhắc đến cô Anna chứ? Bố làm mẹ buồn rồi đấy?”

Mẹ bảo con kén ăn àh? Đấy là mẹ muốn nhõng nhẽo với bố thôi chứ có phải con đâu? Bánh bao bố làm cũng chẳng ngon đâu nhưng mà thôi! Con ăn vậy. Ai bảo mẹ nói đây là bánh bao ngon nhất.

Sao bố lại bỏ đi? Sao bố lại đi với cô Anna?
Bố ơi! Bố quay lại nhìn mà xem. Ngay cả Kỷ Bảo Bối còn quay lại nhìn mẹ vậy mà sao bố không quay lại?
Bố ơi! Bố có nhìn thấy không? Mẹ vẫn đang cố gắng nắm giữ chút hình bóng của bố đấy.

Con giận bố rồi! Con định đi rồi đấy! Nhưng nghĩ lại nếu như con đi thì ai bảo vệ mẹ nên con ở lại nhưng mà con không thích bố nữa rồi! Con thích mẹ nhiều hơn dù mẹ lúc nào cũng sống vì người khác nhiều hơn là vì mình.

Ôi! Bố lại nổi giận rồi! Mẹ đừng nghĩ ngợi lung tung. Bố biết mẹ không phải là người như thế mà nhưng vì nóng giận quá nên bố mới nói thế thôi.
Mẹ cũng không cần lo cho con đâu. Con biết là bố không thể cùng mẹ đi kiểm tra sức khoẻ của con nhưng con biết là bố vẫn rất lo cho con mà nên con chẳng buồn đâu.
Bây giờ con mới biết là bố cũng ngốc chẳng kém gì mẹ. Ngay cả chú Anson còn biết con thiếu gì vậy mà bố lại không biết sao? Con cần một người bố. Nhưng đó nhất định phải là “Kỷ Tồn Hy” mới được.

Suỵt! Mẹ đi ngủ rồi! Sao bố lại đến đánh thức mẹ vào lúc nửa đêm thế này? Làm con mất cả giấc ngủ nữa chứ.
Bố khóc sao? Đàn ông gì mà yếu đuối thế! Mẹ nhìn xem. Bố vì quyển nhật ký của mẹ mà khóc đấy, vì dòng chữ ghi tên người mẹ là Anna chứ không phải là “Hân Di”.
“Bố là bố của con đây”! Thì ra đây là cách chúc ngủ ngon của bố sao?
Thôi được rồi! Con tha thứ cho bố dù đã đánh thức con lúc nửa đêm, dù đã bỏ đi với cô Anna vì bố đã tặng con món đồ chơi đầu tiên, vì bố đã giúp mẹ hoàn thành ngựa gỗ.

Mẹ ơi! Mẹ đừng ngốc như thế? Mưa thì kệ mưa đi. Nó làm tan cát cũng chẳng sao? Con vẫn đang ở trong bụng mẹ mà. Con vẫn đang được mẹ bảo vệ cẩn thận mà.
Mẹ ơi! Mẹ đừng khóc nữa. Mẹ đùng khóc mà.
Cuối cùng bố cũng đến. Bố mau làm mẹ nín khóc đi. Con chịu thôi. Con chẳng thể nào để mẹ biết được con yêu bố mẹ đến mức nào.

Mẹ ơi! Mẹ nhìn thấy không? Là nước mưa hay là nước mắt của bố rơi nhỉ? Là do con sắp phải rời đi nên bố khóc đúng không?
Mẹ đừng trách bố vì đã không chọn con. Không phải bố đã nói: “Không thể cứu được cả 2 sao?”
Bố ơi! Bố đừng trách mình. Là do con phải rời khỏi bố mẹ thôi. Đó không phải là lỗi của bất cứ ai cả. Bố đã lựa chọn đúng mà. Lựa chọn đó khiến con nhận ra bố mẹ đều yêu quý con rất nhiều giống như cái tên của con vậy – “Kỷ Niệm Phẩm”

Bố mẹ này! Con phải đi rồi. Không phải là lỗi của cô Anna đâu. Dù con cũng chẳng thích cô Anna lắm nhưng mà bố mẹ biết không? Cô Anna chỉ là vô tình thôi. Chỉ vì cô ý đang mệt mỏi mà thôi. Cô đâu có ý định hại con? Bố mẹ biết không? Cô Anna đang khóc và xin lỗi đấy.

Con phải đi rồi. Con xin lỗi nhưng cũng tại 2 người ngốc quá cơ nên con đành phải đi.
Vì con yêu bố mẹ nên con cho 2 người một cơ hội nữa nhé!
3 năm sau, nếu 2 người có thể thẳng thắn và sống vì mình nhiều hơn thì có lẽ chúng ta sẽ gặp lại nhau…
Về Đầu Trang Go down
http://selenafc.forum-viet.com
 

[Cảm xúc] Định mệnh anh yêu em | Lá Thư gửi từ thiên đường...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [News]29/10/2010-Nguyễn Kinh Thiên và Trần Kiều Ân tái hợp trong “Định mệnh anh yêu em 2”?
» [Cảm xúc] Fated To Love You | "Ai Mới Là Định Mệnh Của Ai?"
» [News] TKÂ và Cổ Thiên Lạc bị đồn yêu đương bí mật

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
mingenvietnam :: Nàng công chúa lọ lem Kiều Ân :: Các bộ phim KÂ tham gia :: Định Mệnh Anh Yêu Em (series 2008)-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất